[VKOOK Fanfic] Kim Tổng, Vợ Ngài Muốn Ly Hôn / Chương 8: Ngẩng đầu lên cho tôi nhìn
[VKOOK Fanfic] Kim Tổng, Vợ Ngài Muốn Ly Hôn
  • Min Yoongi
    Min Yoongi
    Cậu đừng sợ, chả là hôm nay tôi cùng anh Kiệt muốn biết người đã lấy mất vị trí thủ khoa là ai thôi, để tôi phải hậm hực trở thành á khoa 😏
  • Yoongi cảm thấy rõ ràng là tên nhóc thối này đã giở trò chơi xấu, y không thể nào thua một đứa con riêng, một kẻ ăn nhờ ở đậu ở khu nhà phụ như cậu.
  • Vào cái ngày biết Jeon Jungkook là thủ khoa, y tức đễn nỗi bệnh cũ tái phát, quyết tâm phải trả thù cậu một phen. Thế nên, nhân việc cậu đụng trúng y vào buổi sáng vừa rồi chính là cái cớ hoàn hảo để bắt đầu một màn trả thù.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Đúng là tôi, vậy… cậu gặp tôi có chuyện gì?
  • Min Yoongi
    Min Yoongi
    Thật ra tôi cũng chả muốn biết mặt thủ khoa là ai, chỉ là Taehyung-hyung có chút tò mò
  • Đương nhiên Min Yoongi sẽ không nói thẳng ra là y muốn tìm tới cậu để kiếm chuyện, y không muốn bất kỳ ai trong trường này biết về mối quan hệ thực sự giữa hai người, việc cậu là đứa em trai cùng cha khác mẹ của y cũng chính là nỗi nhục nhã mang đến suốt đời. Thế nhưng để hoàn thành việc trả thù, y đành ủy khuất Taehyung-hyung một chút vậy.
  • Trước mắt Jungkook bỗng xuất hiện một đôi giày da mắc tiền, cậu cảm thấy tim mình đập thật nhanh như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực vậy. Cậu thật sự rất ngạc nhiên, không hiểu tại sao lại có một nỗi sợ vô hình mỗi khi nhắc tới tên Kim Taehyung này.
  • Tổng tài Kim Taehyung
    Tổng tài Kim Taehyung
    Ngẩng đầu
  • Cậu run rẩy khẽ lắc đầu.
  • Tổng tài Kim Taehyung
    Tổng tài Kim Taehyung
    Tôi bảo cậu ngẩng đầu
  • Kim Taehyung cất giọng lạnh lùng, đủ để giết chết bầu không khí trong lớp học lúc này. Tuy nhiên, đây cũng chỉ là thói quen của gã mỗi khi nói chuyện với người khác thường dùng giọng ra lệnh chứ không hẳn là gã đang tức giận gì cả.
  • Tổng tài Kim Taehyung
    Tổng tài Kim Taehyung
    Ngẩng đầu lên cho tôi nhìn
  • Jeon Jungkook vẫn tiếp tục lắc đầu nguầy nguậy, nỗi sợ hãi như trút ra làm nước mắt cậu nhanh chóng chảy xuống, không phải là cậu không muốn ngẩng đầu mà cậu chỉ sợ gã sẽ chán ghét cậu khi nhìn thấy khuôn mặt xấu xí này.
  • Min Yoongi
    Min Yoongi
    Cậu đừng sợ chỉ là anh ấy muốn biết khuôn mặt của ‘thủ khoa’ mà thôi
  • Min Yoongi cố tình nhấn mạnh chữ ‘thủ khoa’, đủ để mọi người xung quanh chú ý đến. Y nhìn bộ dáng thập phần sợ hãi của cậu đầy tội nghiệp, đành giả vờ nhẹ nhàng giải thích cậu chỉ cần ngẩng mặt lên là sẽ không sao cả.
  • Jeon Jungkook sau khi nghe hết lời khuyên nhủ của Min Yoongi, lúc này cậu mới chầm chậm ngẩng đầu nhìn lên một chút, ánh mắt lén lút nhìn gương mặt lạnh tanh không cảm xúc của gã.
  • Khuôn mặt cậu dần ửng đỏ nhưng chẳng ai nhận ra, lại không biết rằng bộ dáng nãy giờ của cậu đều được thu vào hết trong mắt của gã. __________
  • Jeon Jungkook lén lén lút lút vừa đi vừa cúi đầu đi lại trong sân trường, so với những ngày trước còn nhút nhát sợ hãi hơn.
  • Từ sau hôm Kim Taehyung và Min Yoongi đến tận lớp tìm cậu, danh tiếng của cậu trong trường ngày một vang xa. Nhưng không biết là nên vui hay nên buồn, bởi vì cậu nổi tiếng không phải vì thủ khoa toàn khóa mà sau vụ hôm đó có người đồn thổi rằng cậu thích đàn anh Kim Taehyung.
  • Chẳng biết ai lại đồn ác ý như vậy, cậu thừa nhận rằng cậu có đỏ mặt khi nhìn thấy gương mặt anh tuấn lạnh lùng của gã. Đối với cậu, cậu chưa từng thấy ai đẹp trai như gã nhưng chỉ dừng lại ở đó mà thôi, nào có suy nghĩ sâu xa rằng cậu thích gã như người ta đồn thổi. Chỉ là lúc đó tim cậu có chút lệch nhịp.
  • Cứ cách vài ngày, cậu lại bị một đám du côn đuổi theo, có lẽ lời đồn cậu là đồng tính luyến ái làm cho bọn họ tò mò cứ theo sau chọc ghẹo cậu. Họ như những con mèo vờn chú chuột đáng thương là cậu đến thích thú, thảnh thảnh thơi thơi đi theo phía sau quan sát bộ dạng bối rối của cậu chứ chẳng có hành vi quá đáng nào hơn.
  • Vì vậy, Jeon Jungkook đã quyết định “đóng tổ” trên sân thượng. Thật may vì trên sân thượng này chẳng có ai, điều này làm cậu cảm giác nơi đây như dành riêng cho mình vậy. Cậu không cần phải gò bó, suốt ngày phải cúi gằm mặt xuống khi đi đường và cũng chẳng cần phải tốn sức giao tiếp với ai cả.
  • Nhưng người tính không bằng trời tính, như mọi hôm sau khi chuông reo đến giờ ra chơi, Jeon Jungkook lật đật chạy lên sân thượng để tận hưởng bữa ăn sáng thì phát hiện “tổ” của cậu đã bị chiếm mất.
  • Dưới mái hiên chính là thân ảnh quen thuộc của ai kia, gã vừa cầm hộp sữa bò vừa cầm cuốn sách giải tích mà lẽ ra lên đại học mới được học. Gã như nhận thấy sự hiện diện của cậu, đoạn buông cuốn sách ra rồi dùng ánh mắt đẹp đẽ ấy liếc nhìn.
  • Mấy ngày nay Kim Taehyung có nghe phải lời đồn rằng cậu thích gã, nhưng gã không quan tâm lắm, chuyện có người thích gã cũng chẳng phải chuyện hiếm lạ gì, con trai hay con gái cũng như nhau mà thôi.
  • Có điều, Jeon Jungkook nhìn thấy gã tâm lại sinh ra nỗi sợ hãi có điều kiện, khiến cho Kim Taehyung cảm thấy thật kỳ quái, gã đã làm gì cậu đâu mà lại sợ đến như vậy chứ?
14
Chương 8: Ngẩng đầu lên cho tôi nhìn